Our Class
Our Class
Our Class
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Our Class

vui lên nào!!
 
Trang ChínhTrang Chính  Sự kiệnSự kiện  PublicationsPublications  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 06. Chỉ gặp khi trời mưa (tiếp) (slmvn)

Go down 
Tác giảThông điệp
DEVIL
mod
mod
DEVIL


Tổng số bài gửi : 206
Đến từ : Trái Đất
nghề nghiệp/sở thích : đọc truyện, nghe nhạc, chơi game, ngủ (ns chung là ăn chơi ngủ nghỉ )

06. Chỉ gặp khi trời mưa (tiếp) (slmvn) Empty
Bài gửiTiêu đề: 06. Chỉ gặp khi trời mưa (tiếp) (slmvn)   06. Chỉ gặp khi trời mưa (tiếp) (slmvn) I_icon_minitimeTue Aug 22, 2017 6:35 pm

Rất nhiều lần sau đó, Tú nghĩ mình đã gặp cô gái lạ lùng đó. Ở trước siêu thị gần nhà, trước nhà sách, ở bất kỳ trạm chờ xe buýt nào mà xe buýt cậu đang ngồi chạy ngang qua, trên phố… Tất cả những lần đó, cô gái đều đột ngột biến mất. Tú nghĩ rằng mình đã nhìn thấy một ảo ảnh. Vì lần nào cậu nhìn thấy, hoặc cậu nghĩ là mình nhìn thấy, thì cô gái đó luôn mặc mỗi bộ váy màu xanh lơ không đổi. Nhưng có ảo ảnh nào lại có cảm giác thật đến thế?
Tú kể chuyện đó cho Trang nghe. Cô bạn nheo nheo mắt rồi tự biến giọng mình nhẹ như không, kêu u u lạnh cả xương sống.
- Cậu đã nhìn thấy maaaaaaaaaaaaaaaa rồi!!!
- Đùa.
- Chứ gì- Làm gì có người nào mà suốt ngày mặc một chiếc váy như thế. Hoặc là cậu bị loạn thị. Hoặc là cậu chỉ tưởng tượng ra vậy thôi. – Tú ậm ừ.
- Nếu cậu gặp lại thì cậu định làm gì?
- Không biết nữa.
Tú giật mình nhận ra cậu muốn gặp lại cô gái đó không vì lí do gì đặc biệt. Chỉ là một chút hiếu kì thôi. Trang vẫn đang nói điều gì đó về Emma và Dexter trong cuốn Một ngày.
- Tớ thích Một ngày vì tớ tin vào tình cảm giữa hai người có mối quan hệ thân thiết, hiểu nhau từ từ. Tớ tin vào thứ tình cảm phát triển từ từ như thế. Tớ chỉ có cảm giác với một người tớ biết được vài điểm ở họ, hoặc nhiều hơn. Như cậu chẳng hạn.

Nói đến đó, Trang im bặt. Sau đó cô bạn vội vã cáo bận rồi bỏ đi. Trang biết mình nói hớ nên mới bỏ đi. Cái tật nói nhiều mà không suy nghĩ luôn mang lại cho cô bạn một vài rắc rối vì trước khi suy nghĩ thì lời đã nói mất rồi. Tú không biết là cô bạn nói hớ, nhưng sau khi thấy Trang bỏ đi, cậu đã xâu chuỗi các sự kiện với nhau và hiểu ra vấn đề.
Tự dưng cậu đỏ mặt.

Trang tránh mặt Tú từ lần đó, ở lớp ngoại ngữ, cô bạn cố tình ngồi ra xa. Có gặp nhau ở hành lang, cô bạn sẽ cắm cúi đi thật nhanh hoặc rẽ sang hướng khác trước khi Tú có phản ứng gì.
Tú không chắc lắm tình cảm giữa cả hai là gì, chính xác thì tình cảm của cậu là gì. Chỉ chắc chắn là cậu không thích tình huống này kéo dài mãi. Và cũng rất rõ ràng là cậu nhớ cô bạn nói nhiều ấy, cả những câu chuyện luôn được kể bằng giọng hào hứng hoặc bi thương – tùy câu chuyện hôm đó cần giọng điệu gì. Hơn cả cô gái lạ lùng nọ.
Một lần tan học, Tú chặn Trang ở của lớp. Mặt cậu rất hình sự.
- Cậu lừa tớ.
Trang ngơ ngác “Hả?”.
- Cái gã sát nhân đã chết ấy, hắn đâu có sống lại và giết người đâu. Người khác mạo danh đấy chứ.
Trang phì cười. Tú vẫn cố giữ mặt nghiêm trọng.
- Cậu phải đãi tớ bắp xào đền bù việc thức trắng đêm xem hết bộ phim đó.
- Không công bằng. Cậu chỉ cần xem tập hai thôi mà.
- À, phim hay nên tớ xem hết.
- Thế thì cậu phải mời tớ mới đúng chứ? Tớ đã bảo cậu xem nó.
- ừ thì... cũng được.
Chẳng bao giờ cậu thắng được Trang. Nhưng kì lạ là cậu vui vì đã thua. Lần nào cũng vậy.

Câu chuyện nhẽ ra có thể đã kết thúc, nhưng tôi nghĩ bạn cũng cần biết thêm một câu chuyện nhỏ. Cách đó không xa, có hai người đang ngồi trên băng ghế đá giữa sân trường nhìn hai bạn trẻ. Chàng trai đeo một cung tên. Cô gái mặc váy màu xanh cầm ô màu hồng chấm bi. Chàng trai vừa lau cung tên vừa hỏi?
- Thằng nhóc đó là một trong số hiếm người có tố chất “kị mưa”, hễ gặp mưa là ốm phải không? Cứ ngàn người mới có một phải không?
Một cái gật đầu thay cho câu trả lời.
- Biết là cô thích nghịch ngợm, đặc biệt là khắc tinh của mình, nhưng mà từ nay để cậu nhóc đó yên đi, đừng xuất hiện trước mặt nó nữa. Ngàn tuổi rồi, trưởng thành rồi, đừng bắt nạt con nít. 
Một cái gật đầu nữa.
- Nhưng sau vụ này tôi thấy cô có khiếu làm Cupid thay tôi đấy. Hay cô làm giúp tôi vài hôm để tôi về Hy Lạp nghỉ phép? Cung tên đây, ngay và luôn.
Lắc đầu.
- Cô không định nói chuyện đấy à? Mấy tinh linh mưa khác nói nhiều lắm cơ mà.
- Bí ẩn làm nên sự quyến rũ.
Tinh linh mưa nháy mắt ngay khi kết thúc câu nói rồi búng tay một cái, biến mất. Thần Cupid (chẳng “ổng” thì ai???) ngồi đơ như khúc gỗ một lúc, chép miệng “Trời đất ơi, không biết học cái quái quỷ đó ở đâu ra?”, rồi búng tay một cái, cũng biến mất.


Vừa hay ngay sau đó trời đổ mưa. Có hai người phải đi chung dưới cái ô trong suốt dưới cơn mưa đó, cũng may là nó khá to.
Vì chiếc ô màu hồng chấm bi của cô gái không hiểu sao đã không cánh mà bay.


                                                                                                                                  (Nguồn:Fuyu)
Về Đầu Trang Go down
 
06. Chỉ gặp khi trời mưa (tiếp) (slmvn)
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Our Class :: GIẢI TRÍ :: TRUYỆN :: Truyện sưu tầm-
Chuyển đến